Cuộc sống đôi khi đưa đẩy ta đến những nhân duyên bất ngờ, khiến mỗi người phải đứng trước nhiều lựa chọn. Những lựa chọn này có thể tạo ra những bước ngoặt, sự chuyển biến mới cho cuộc đời chúng ta; kể cả người khác, bên cạnh chúng ta. Vậy chọn lựa nào đúng đắn?
Có một câu chuyện tôi rất thích để nói về việc chọn lựa này.
Một vị thiền sư nọ, tình cờ thấy một con chó bị thương nặng, nằm ở lề đường. Thiền sư thương tình nên mang nó về chữa trị và nuôi dưỡng. Ông nuôi con chó rất chu đáo, tận tình, đặt cho nó cái tên là Tu Đi. Vì vị thiền sư muốn gửi gắm ước mong, nó sẽ ở lại chuyên tâm tu luyện.
Đáp lại sự thương yêu đó, con chó cũng yêu thương vị thiền sư như cha mẹ của mình. Nó luôn quấn quýt bên ông. Khi thiền sư lên rừng lấy củi, nó lẽo đẽo theo sau. Khi ông tĩnh tâm ngồi thiền, tụng kinh nó cũng lim dim nằm bên cạnh.
Chọn lựa nào đúng đắn trước mỗi con đường. Ảnh: internet
Một hôm, trong lúc thiền sư đang ngồi thiền, con chó bỗng thấy mùi thịt nướng từ đâu bay tới. Nó định chồm dậy đi ra phía đấy, nhưng nghĩ mình đã tu hành cùng thiền sư nhiều năm rồi thì không nên làm thế. Nó nằm nán lại và cố quên đi. Mùi thịt nướng càng lúc càng tăng. Con chó cựa mình nhiều lần rồi nó nghĩ mình cũng nên đi xem thực hư thế nào nhưng nhất định không đụng tới. Không ngờ mùi thịt nướng càng ngày càng hấp dẫn khiến nó không kiềm chế được. Bản năng xưa trỗi dậy. Nó quyết định phải lội qua bên kia sông thử một lần cho biết.
Thiền sư nghe tiếng con chó nhảy xuống sông, đoán được sự việc nên chạy ra can ngăn: “Tu Đi ơi! Đừng qua bên kia! Nguy hiểm lắm!”
Con chó giật mình, ngoan ngoãn quay lại. Nhưng đúng lúc nó quay đầu, mùi thịt nướng lại trỗi dậy, rất gần. Sự thèm thuồng của nó được đẩy lên cao độ. Nó đành ngoảnh mặt lầm lũi bơi tiếp. Thiền sư lại khẩn thiết gọi: “Tu Đi ơi! Về lại với thầy đi con. Nơi này tuy sống thanh đạm nhưng vẫn yên ổn hơn con ơi!”.
Nghe tiếng gọi, con chó nhớ lại những hình ảnh ân cần vị thiền sư đã dành cho nó trong suốt thời gian nó ở cùng ông. Nhưng mùi thịt nướng cũng hấp dẫn nó không kém khi mà từ lâu rồi nó không được ăn, vì toàn ăn chay. Nó không quyết định dứt khoát được. Cứ bơi qua bơi lại giữa dòng nước cho đến khi kiệt sức và chết đuối giữa dòng.
Con đường nào cũng là sự lựa chọn đúng khi bạn thật sự tin tưởng vào nó. Ảnh: internet
Bài học tôi rút ra cho riêng mình:
1. Không phải lúc nào những gì mình đã từng thấy sẽ còn đúng. Như vị thiền sư với hình ảnh con chó bị trọng thương xưa kia, khi sống với thế giới chỉ cách một dòng sông nhưng đầy rẫy nguy hiểm. Giả sử ông cứ để con chó đi theo bản năng của nó, có thể nó sẽ quay về với ông sau khi đã thỏa mãn ước muốn của mình. Con chó có thể sẽ gặp nguy hiểm thật. Nhưng cũng có thể nó sẽ xoay chuyển lại được mọi thứ và trở nên khôn ngoan hơn. Ta nên để tất cả diễn ra tự nhiên, theo quy luật sẵn có, theo sự mong muốn tự nhiên.
2. Nếu như đặt địa vị vào mỗi chúng ta, có hai sự lựa chọn khó khăn như con chó. Ta tham lam, không quyết định được đâu là con đường sẽ đi, ta “bắt cá hai tay”, ta sẽ bị chết đuối giữa dòng.
3. Lựa chọn con đường nào không quan trọng bằng việc ta sẽ có những trải nghiệm gì, thấy được gì khi đi trên con đường ấy. Không có con đường nào trải toàn hoa hồng; cũng không con đường nào chỉ toàn chông gai cắm sẵn. Mà, nếu có chông gai thật, ta đủ bản lĩnh, đủ sự tỉnh táo, ta sẽ nhổ được những cái chông gai đó. Điều quan trọng là ta đã, đang, và sẽ đi về phía trước. Đủ bản lĩnh, đủ tính táo chính là niềm tin được xây dựng trên nền tảng của sự hiểu biết; niềm tin vào khả năng của bản thân. Để không phải đắn đo, có nên đi hay không ở mỗi bước chân. Khi ta lựa chọn được, ta sẽ không coi trọng sự thành – bại; được – mất.
Vậy sự chọn lựa nào là đúng đắn?
Câu trả lời của tôi: Mọi sự lựa chọn của bạn đều là đúng đắn. Khi bạn thật sự đặt niềm tin lên những gì bạn đã chọn lựa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét